“Reng…reng…reng”, tiếng đồng hồ báo thức mỗi sáng quen thuộc đây mà. Tôi giật mình thức giấc, bỗng nhớ thằng nhóc Tí kinh khủng. Thế là đã tròn sáu tháng nó xa nhà, đi học tận Hoa Kỳ xa xôi, cách xa tới nửa vòng trái đất.
Nhớ hoài những buổi sớm thức dậy cùng nó, hai ba con lại làu bàu vì tiếng chuông đồng hồ đáng ghét, cứ thay phiên nhau tắt rồi lại lăn ra ngủ “nướng”, thế là trễ giờ, hai đứa chạy cuống cuồng người trễ học, người trễ làm, càu nhàu, cau có “tại ba… tại con…” suốt cả đoạn đường. Ấy thế mà sáng hôm sau, tình hình lại vẫn y như vậy, cũng lại trễ giờ, cũng lại cãi nhau…, đúng là “cái tính xấu ham ngủ của hai ba con sao mà giống nhau thế nhỉ” – mẹ nó hay cằn nhằn như vậy lắm. Đúng là chỉ có mẹ nó là nghiêm túc thôi, sáng là đi làm thật sớm, chứ mà chứng kiến cái cảnh ngủ “nướng” của hai đứa mỗi ngày, chắc sẽ nhăn nhó ghê lắm. Giờ đây, tiếng đồng hồ vẫn reng lên mỗi sớm, cảm giác cau có trong tôi không còn nữa, chỉ thấy nhớ thằng nhóc con… Quyết định cho nó đi du học là mong ước của tôi từ rất lâu. Mong muốn con cái có được cuộc sống tốt, thành đạt là điều mà tôi nghĩ nhiều người làm cha mẹ luôn muốn hướng đến. Thông qua con đường du học, bọn trẻ có cơ hội được hòa nhập với môi trường học tập tốt, cơ hội thành đạt cao, tận hưởng cuộc sống sung sướng nơi “trời Tây”. Vì thế, trong những năm gần đây, xu thế cho con cái ra nước ngoài học tập, sinh sống đang là điều mà nhiều bậc phụ huynh quan tâm. Thế nhưng, để đưa con đến một môi trường mới, hòa nhập với cuộc sống mới là điều không mấy dễ dàng. Nhưng tôi nghĩ, nếu đó là quyết định đúng đắn và phù hợp thì hãy mạnh mẽ quyết tâm thực hiện mơ ước cùng con, giúp con có được đôi cánh vững vàng bay ra biển lớn.
(Ảnh minh họa)
Hiện nay, rất nhiều phụ huynh cho rằng, du học là con đường ưu việt nhất để con mình có được một tương lai rạng rỡ, tươi sáng nên nhiều gia đình đã tìm đủ mọi cách để con em mình được bước chân vào cổng trường quốc tế xa xôi. Theo báo cáo hàng năm Open Doors của Viện Giáo dục Quốc tế (IIE), số lượng du học sinh Việt Nam bậc đại học tại Hoa Kỳ tăng 18 năm liên tiếp. Trong năm học 2018 – 2019, Việt Nam tiếp tục đứng thứ sáu trong danh sách những nước dẫn đầu về số lượng sinh viên du học tại Hoa Kỳ, với 24,392 sinh viên, tăng 0.3 phần trăm so với năm học 2017 – 2018. Trong tổng số 24,392 sinh viên Việt Nam du học tại Hoa Kỳ, 69.9 phần trăm học đại học, 15.2 phần trăm sau đại học, 10.2 phần trăm tham gia thực tập không bắt buộc và 4.6 phần trăm còn lại theo học các chương trình không cấp bằng. Sinh viên Việt Nam đã đóng góp gần 1 tỷ đô la cho nền kinh tế Hoa Kỳ. Với số liệu thống kê như trên, cho thấy rằng, nhiều gia đinh Việt đang dần thay đổi về lối sống và cách nghĩ hướng ngoại nhiều hơn, họ luôn mong muốn con em mình được nuôi dưỡng, phát triển trong một môi trường đầy đủ và tiên tiến nhất.
Gia đình tôi cũng không ngoại lệ, cũng mong muốn cho con cái được học tập, tiếp thu những kiến thức sâu rộng trong những ngôi trường quốc tế năng động và hiện đại. Tuy nhiên, để đi được đến quyết định này, tôi cũng chịu không ít “áp lực” từ nhiều phía. Ông bà thương “thằng cháu đích tôn” nên ra sức phản đối: “Du học làm gì, cháu bà còn bé tí, xa nhà không ai chăm sóc, sao mà chịu nổi cơ chứ? Cứ học ở Việt Nam đi, cháu bà không được đi đâu hết”. Mà than ôi, thằng nhóc Tí nhà tôi có bé tí gì đâu, 18 tuổi đầu rồi, là thanh niên rồi đó chứ. Tiếp đến là mẹ nó: “Con trai cưng của mẹ phải ở gần mẹ, tội thằng bé lắm…”. Đứng trước những “áp lực không mấy nhẹ nhàng này”, tôi cũng đắn đo suy nghĩ rất nhiều. Khi chấp nhận cho con đi du học, đồng nghĩa với việc tôi sẽ phải “rước” thêm nhiều lo lắng, liệu cho con cái “tự lực cánh sinh” nơi xứ người có phải là quyết định đúng đắn hay không? Sự thích nghi của nó với môi trường mới có phù hợp hay không? Và một vấn đề quan trọng nữa tôi nghĩ không ít gia đình phải đối mặt với du học, đó chính là chi phí trang trải cho việc sinh hoạt, học tập của con em mình trong khoảng thời gian khá dài. Liệu rằng sự cố gắng mọi nguồn lực của ba mẹ cho con cái bây giờ có nhận được kết quả thành đạt của nó sau này hay không?
(Ảnh minh họa)
Sau thời gian dài suy nghĩ, cân nhắc, tôi vẫn giữ vững quyết định ban đầu của mình, tất cả vì tương lai thằng bé vậy. Tiêu tốn thời gian dài để giải thích, khuyên nhủ cả nhà thì cuối cùng tất cả cũng miễn cưỡng đồng ý. Ngày ra sân bay tiễn nó, nước mắt chia tay của bà và mẹ nó cứ như “ dòng sông chảy hoài không dứt”, làm tôi cũng rưng rưng.
Thời gian đầu qua bên ấy, nó than suốt “buồn quá ba ơi, sống bên này không quen ba ơi, con muốn về…”. Cảm giác ấy cũng là bình thường cho một người vừa đặt chân đến một nơi xa lạ, không người thân, không bè bạn… Tôi cũng động viên nó nên tập trung vào học tập và cuộc sống sẽ dần quen… Ấy thế mà, chỉ vài tháng sau, tôi gọi điện thoại đến ký túc xá cho nó, nó nghe máy còn càu nhau “con bận học lắm, ba gọi ít thôi, mà con kiếm được việc làm thêm rồi, con giỏi lắm đó nhé, ba mẹ yên tâm”. Nhóc nhà tôi lúc còn ở Việt Nam, nó có biết làm gì đâu, chỉ biết học, mọi thứ đã có ba mẹ chăm lo hết. Thế mà giờ đây, nó đã biết tự lập vững vàng đấy chứ. Tôi rất mừng và hãnh diện về nó.
Từ những lo lắng, cân nhắc ban đầu, có những giai đoạn muốn từ bỏ ý định cho nó du học. Mà giờ đây, tôi nghĩ quyết định “đẩy con xa xứ” là một suy nghĩ đúng đắn nhất. Môi trường du học, bọn trẻ không chỉ thừa hưởng nền giáo dục vô cùng tuyệt vời, với mạng lưới bạn bè bao quanh trên khắp mọi miền thế giới, cơ hội để chúng tìm hiểu và hòa nhập với nhiều nền văn hóa khác nhau, mang lại thêm nhiều kiến thức phong phú và thú vị. Kiến thức du học sẽ được mài dũa qua từng ngày, khả năng ngôn ngữ cũng như kỹ năng giao tiếp đa văn hóa sẽ dần được cải thiện. Biết cách quản lý quỹ thời gian, tiền bạc, giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống tự lập chính là những kỹ năng quý giá mà chỉ có trải nghiệm du học mới có thể “dạy” cho chúng nhiều điều hay và ý nghĩa.
Trong thời đại mới, việc hội nhập với thế giới là điều cần thiết và cho con đi du học là sự đầu tư giáo dục đúng đắn của các bậc cha mẹ. Dẫu biết hành trình đi đến sự thành đạt của con cái là thách thức không hề dễ dàng. Thế giới mênh mông, rộng lớn, các con thì bé nhỏ, cha mẹ hãy nắm tay con thật chặt, đồng hành, sát cánh bên con trên từng chặng đường du học, chắc chắn cánh cửa tương lai tươi sáng ở đâu đó sẽ mở ra thật gần…
Anh Anh