Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta bị rơi vào những tình trạng hết sức khó khăn và nếu không có một nguồn động lực tích cực thúc đẩy, ắt hẳn chúng ta sẽ dễ bị rơi vào chán chường, thất vọng. Tuy nhiên, cuộc sống trở nên ấm áp đến dễ chịu hơn khi chúng ta có những người bạn, luôn đem đến sự động viên cũng như đồng hành thì nỗi đau sẽ biến thành niềm hạnh phúc. Hãy cùng VNmedia2020 lắng nghe câu chuyện dưới đây nhé.
Hai người đàn ông bị bệnh nặng cùng nằm điều trị chung một phòng bệnh của bệnh viện lớn. Một người bị bệnh viêm phổi còn người kia bị liệt nửa người, họ đều có người thân thay phiên thăm nuôi nhưng không được phép vào trong phòng. Cứ mỗi buổi trưa, người bị bệnh viêm phổi phải ngồi dậy khoảng nửa tiếng đồng hồ để phổi được khô ráo.
Giường của ông ta được đặt gần cửa sổ có gắn kiếng duy nhất trong phòng. Còn người bị liệt thì suốt ngày phải nằm tại chỗ trên giường. Họ thường trò chuyện với nhau hằng giờ về gia đình, bạn bè, cuộc sống…. và cùng nhau ôn lại những kỷ niệm thời còn ở chiến trường. Mỗi trưa, khi người đàn ông trên giường bệnh gần cửa sổ ngồi dậy, ông ta thường tiêu khiển bằng cách kể lại cho người bạn cùng phòng nghe về những gì mình nhìn thấy bên ngoài cửa sổ.
Người bệnh ở giường bên cạnh như được sống trong thể giới đầy màu sắc qua lời kể của ông bạn cùng phòng – Ảnh internet
Qua lời kể của bạn, người bệnh ở giường bên kia như được sống lại trong thế giới muôn màu muôn vẻ bên ngoài khung cửa sổ. Nơi đó có một công viên xanh ngát với hồ nước trong xanh, có đàn cá bơi lượn tung tăng, thơ mộng cùng đàn thiên nga đang thong thả lượn quanh hồ. Người đàn ông khiếm thị cứ tưởng tượng và kể cho người bạn bị liệt nghe về đàn thiên nga. Cạnh đó, những đôi tình nhân đang tay trong tay dìu nhau bên tà áo dài thướt tha, rất xinh đẹp. Xung quanh còn có một vườn hoa màu sắc rực rỡ, tỏa hương thơm bát ngát.
Tất cả như một bức tranh đang diễn ra thật thơ mộng. Trong khi người bệnh gần cửa sổ say sưa kể thì ở giường bên kia, bạn ông đang lim dim đôi măt, mường tượng trước mắt mình một khung cảnh đẹp như mơ. Ngày tháng lặng lẽ trôi qua, cứ dần nghe hết câu chuyện này tới câu chuyện khác. Rồi một buổi sáng nọ, như thường lệ, cô y tá trực đem thuốc đến cho họ, thì phát hiện người bệnh nhân nằm bất động trên chiếc giường cạnh khung cửa sổ. Ông ấy đã trút hơi thở cuối cùng trong giấc ngủ yên lành đêm qua.
Sau cái chết của bạn, người đàn ông bị liệt yêu cầu được chuyển sang chiếc giường cạnh khung cửa sổ. Trên chiếc giường mới, nén đau đớn, ông tìm mọi cách chống tay từ từ ngồi dậy và bắt đầu phóng tầm nhìn ra thế giới bên ngoài bệnh viện. Nhưng ôi thôi, trước mắt ông chỉ là một bức tường trắng xóa. Mãi sau này ông mới biết sự thật về người bạn quá cốcủa ông là một người khiếm thị, đôi mắt của ông đã bị cướp đi trong thời chiến tranh. Ngay cả bức tường vô cảm kia ông ta còn không thể nhìn thấy được. Điều ông muốn là đem lại cho bạn mình một niềm vui và sự an ủi để cùng nhau vượt qua những cơn đau do bệnh tật mang lại.
Hi vọng câu chuyện trên đây đã đem đến cho bạn những cảm xúc lắng đọng trong cuộc sống. Hãy luôn suy nghĩ tích cực nhất trong mọi việc dù có khó khăn đến đâu đi chăng nữa, ít nhất bạn vẫn sẽ tìm thấy được sự bình an trong tâm hồn.
Nguyễn Sang