Trong giai đoạn yêu đương, người ta vẫn thuờng mộng mơ về cuộc sống với mọi điều tốt đẹp. Nhưng khi đã về chung một nhà, những gánh nặng lo toan đã kéo cả hai trở về với thực tại. Trên thực tế, tài chính luôn là một trong những nguyên nhân hàng đầu dẫn đến sự rạn nứt trong nhiều mối quan hệ và vợ chồng cũng không ngoại lệ, những mâu thuẫn tiền bạc luôn là những vấn đề thường trực trong đời sống hôn nhân.
(Ảnh minh họa)
Tôi và anh đã trải qua sáu năm quen biết nhau, từ đồng nghiệp thân thiết và rồi yêu nhau lúc nào không hay. Sau thời gian dài tìm hiểu và kết thúc bằng một đám cưới đẹp như mơ đến nay đã được hai năm tròn rồi. Quãng thời gian còn là “vợ chồng son”, hai đứa rất vui, cuộc sống tựa “màu hồng”. Mỗi sáng, hai đứa í ới gọi nhau dậy, cùng ăn sáng, cùng đến công ty, chiều lại la cà quán xá ăn uống, vui chơi, hạnh phúc lắm. Đến lúc tôi sinh em bé, cuộc sống bộn bề, tất bật, chi tiêu trong gia đình cũng từ đó gia tăng. Bản thân tôi giai đoạn ấy đã lựa chọn việc chăm sóc con cái thay vì phát triển sự nghiệp và kể từ đó, mọi gánh nặng tài chính dần đè nặng lên vai anh. Thời gian trôi qua, đối mặt với bao sự mệt mỏi, lo toan mà anh có những câu nói nặng nhẹ do vô tình hay cố ý khiến tôi có cảm giác đau lòng. Nhưng tôi cũng hiểu cho sự vất vả của anh mà âm thầm im lặng và không trách móc anh một lời.
Tôi cũng tập cho mình tính tiết kiệm nhiều hơn và cũng quên mất đã bao lâu rồi mình chưa chăm sóc hay mua sắm được gì cho bản thân, những thói quen làm đẹp, những bộ quần áo tươm tất, đẹp đẽ từ lâu đã trở nên quá xa xỉ với tôi rồi. Khoản tiền anh đưa mỗi tháng, tôi cất giữ để chi tiêu, vun vén cho gia đình. Tôi bắt đầu có thói quen phải hỏi anh trước khi muốn mua bất cứ thứ gì, dù là mua cho con và gia đình. Không được lãnh lương hàng tháng, không làm ra tiền khiến tôi cảm thấy giá trị của mình không còn nữa. Giữa chúng tôi luôn xảy ra những cuộc cãi vã xoay quanh chuyện “cơm, áo, gạo, tiền” do những áp lực tâm lý luôn đè nặng trong tôi trong khi anh thì mang trên vai trách nhiệm kinh tế gia đình. Sự mệt mỏi khiến chúng tôi dần xa nhau… Anh ngày càng trở nên khó chịu, xét nét về vấn đề chi tiêu gia đình, tôi thì mang cảm giác bất lực khi giờ đây phụ thuộc kinh tế hoàn toàn vào chồng, không giúp đỡ gì được cho anh, mang nặng tâm tư, âm thầm chấp nhận…
(Ảnh minh họa)
Cuộc sống là do chúng ta lựa chọn và đồng hành cùng nó. Nhưng mọi thứ diễn tiến thế nào, tốt xấu ra sao chẳng thể nào chúng ta biết trước được cho đến khi vấp phải. Trước đây tôi đã từng nghĩ mình khá may mắn khi được dành trọn thời gian chăm sóc con, từ bỏ công việc chỉ là sự hi sinh chút thôi vì con và gia đình thì tôi cũng chẳng ngần ngại gì. Thế nhưng những thứ phải đối mặt khiến tôi quá mệt mỏi và căng thẳng. Nếu có sự độc lập về tài chính, không những giúp tôi tự tin hơn mà còn có thể chung tay cùng chồng vun vén gia đình tốt hơn, để ngay lúc này đây, tôi sẽ không có cảm giác hụt hẫng thế này. Những tâm tư này, em biết chia sẻ cùng ai? Chỉ ước gì anh hiểu cho em, lời em muốn nói là đây…
Công Nguyễn.