Tuổi hoa niên với những ước mơ cao đẹp, những cảm xúc bồi hồi của cái thuở mới chớm yêu. Ngây ngô và đầy xúc cảm. Rất chân thành và rất đáng yêu. Cơn mưa tháng bảy ngang qua sáng nay, đã chiếm lấy tâm hồn tôi, lâng lâng một nỗi nhớ bạn bè, nhớ mái trường thân thương.
Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu
Búp non trên cành cành lá biếc
Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu
Tròn xoe chiếc ô trên đầu…
Những giọt mưa ngâu rơi trên lối vềvới nhiều cung bậc cảm xúc – Ảnh Internet
Lời bài hát được vang lên lên từ chiếc radio cũ kỹ, mà tôi đã phải mất nhiều ngày dành dụm, bỏ ống mới có được. Thả hồn theo lời bài hát, rồi khẽ ngân nga khúc ca:
…“Ngày nay đôi ta xa nhau
Lá xanh trên cành thành lá úa
Từng giọt mưa ngâu rớt bên thềm
Tình yêu đâu dễ lãng quên”…
Bỗng phút chốc tôi như được quay trở về thời tuổi hoa niên ấy, chợt nhớ lại những ngày cùng các bạn tham gia trại hè giao lưu tại Công Viên Phần Mềm Quang Trung.
Yêu sao những giọt mưa phủ đầy chiếc cửa kính – Ảnh Internet
Buổi sáng mùa hè hôm ấy, lớp chúng tôi theo sự hướng dẫn của bạn Nhật Huy, đích danh là bạn Huy Cận tập trung trước cổng trường PTTH Phú Nhuận. Từng nhóm hai người một chiếc xe đạp, ai ai cũng sẵn sàng, hào hứng cho buổi trại giao lưu. Sau khi đã sắp xếp xong đội hình, chúng tôi khởi hành với lỉnh kỉnh đồ đạc. Nào là nồi niêu, xoong – chảo, chén, muỗng, đũa, thức ăn và phục trang để diễn văn nghệ đêm lửa trại. Tôi không nhớ rõ là mình đi chung với ai nữa, chỉ biết là tôi đã có mặt chung với các bạn tại đất trại.
Những hoạt động từ thi nấu ăn, đến trò chơi vận động thi đua giữa các đội được diễn ra khá là thú vị. Đám con gái tụi tôi lui hui xắt xắt, rồi băm băm tỏi, ớt…Đám con trai thì cũng loay hoay không kém, bạn thì lặt rau, bạn thì rửa thức ăn…Thỉnh thoảng chúng tôi phá lên cười vì sự ngộ nghĩnh khi vào bếp của các bạn nam. Tôi còn nhớ, các bạn trai lo nhóm bếp củi, thổi cho lửa cháy lớn hơn thì bị tro bụi, lọ nghẹ bám vào mặt nhìn như Ninza. Ấy thế mà các bạn đâu có hay, chỉ có đám con gái tụi tui nhìn họ rồi tủm tỉm cười. Khiến lũ con trai ngơ ngác không hiểu gì.
Bên bếp củi tình bạn gắn bó thân thương – Ảnh Internet
Chiều tối đến, mọi người phải chuẩn bị cho buổi văn nghệ giao lưu đêm lửa trại. Lớp chúng tôi chọn diễn vở Bao Công độc lạ. Các bạn có biết tại sao không? Thôi để tôi kể cho các bạn nghe luôn nhé! Đó là vì lớp tôi có một bạn có nước da ngâm đen, và gương mặt thông thái, đầy chính trực như ông ấy, cho nên bạn Cao Trí đã được chọn vào vai chính. Bạn này là một nhân vật cũng có vị trí trong lớp đó là lớp phó kỷ luật. Nghe thôi thì đã thấy diễn viên diễn xuất như thần rồi phải không các bạn? Hihi! Lúc đó,bạn Tuyết Hằng đảm nhận nhiệm vụ “makeup”, phục trang cho các diễn viên không chuyên mà lại rất “Pờ – rồ”. Bạn Trí trong vai Bao Công, không cần phải hóa trang quá nhiều, bạn Hằng chỉ cần xoa xoa một ít lọ nồi lên mặt của bạn Trí, cũng đủ lên màu chất lượng lắm rồi. Sau đó, bạn Hằng cột một củ tỏi cho Trí, khiến anh bạn này phần nào bớt đi tính nghiêm nghị nhưng lại trông thật đáng iu. Đêm lửa trại, với ánh đuốc sáng rực rỡ được châm vào tháp củi đã được sắp sẵn, ngọn lửa bốc cháy, vút cao như thắp lên những ước mơ tươi đẹp của tuổi cuối cấp. Màn đêm buông lơi theo ánh lửa dần tàn, các tiết mục văn nghệ đã kết thúc. Đâu đó, những đóm lửa nhỏ vẫn còn nhen nhóm những tâm tư vui buồn của chúng tớ. Ngồi quanh lửa trại lúc này, chỉ còn một vài bạn trong lớp, họ vẫn chưa muốn về lều ngủ, trong đó chắc chắn là có tôi rồi. Cái con nhỏ đầy cảm xúc, lãng mạn. Bỗng tiếng đàn ghi-ta được gảy lên, rồi giọng hát du dương của bạn Bao Công cất lên “Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu…” Khiến tôi và các bạn đắm chìm vào cơn mưa tháng bảy, ngây ngất đầy xúc động. Đâu đó, bóng trăng đã khuất dần sau những tán cây. Ấy vậy mà lời bài hát cứ tiếp tục vây bủa lấy tâm trí tôi
…“Và cơn mưa mưa rồi sẽ tan đi trên trời đầy nắng gió
Giọt mưa ngâu hay là nước mắt ai nhớ nhau
Chuyện tình yêu như là những cơn mưa trong đời đầy nắng gió
Để trên mi ai bây giờ ướt đẫm mưa ngâu”…
(Thanh Tùng)
Lời bài hát cứ mãi đeo bám chúng tôi đến nay đã ở tuổi trung niên – Ảnh Internet
Mùa hè rồi cũng qua nhanh. Chúng tôi theo dòng thời gian cũng đã bước vào tuổi trung niên. Dù vậy, cứ có dịp họp lớp hàng năm thì chúng tôi lại được quay về tuổi hoa niên. Tuổi của một thời hồn nhiên, trong sáng. Còn bạn thì sao? Hãy kể cho vnmedia2020.com nghe câu chuyện của bạn nhé.
Thương tặng tuổi hoa niên đáng iu!
Teresa Quyên