Thế là một tuần năng động cùng công việc lại qua đi, nhường lại cho ta ngày cuối tuần thong thả… Bắt gặp đâu đó những lời chúc trao nhau “ Cuối tuần vui vẻ nhé”… để thấy rằng mình hôm nay có thể tạm xa rời những bộn bề, tất bật lo toan của cuộc sống ngày thường, có thể yêu chiều, bớt nghiêm khắc với bản thân hơn ngày hôm qua. Mỗi người đều có những lý do khác nhau để mong chờ đến ngày cuối tuần, để gặp gỡ người yêu, rong chơi cùng bè bạn. Có người thì chỉ để tận hưởng cái cảm giác được ngủ “nướng” trên chiếc giường êm ái, không phải vội vã thức dậy trong những buổi sớm mai chớm lạnh. Với tôi, cuối tuần là những buổi lang thang trên đường, nhìn ngắm phố phường trong cái cảm giác bình yên và thanh thản.
(Hình minh họa)
Cuối tuần thấy người ta hẹn hò nhau, dạo phố, cà phê tấp nập, đường phố thênh thang, nắng trải dài bên những hàng cây xanh mướt, đâu đó, thoang thoảng chút hương hoa, say đắm, dịu lòng… Ngước nhìn lên cao, những cánh diều rực rỡ sắc màu thong dong, phiêu lưu giữa bầu trời rộng lớn, bình yên và nhẹ nhõm. Xa xa về phía công viên, từng nhóm gia đình nô nức kéo nhau đến để được quây quần, vui chơi cùng nhau, tận hưởng cái thảnh thơi, thoải mái vào dịp cuối tuần. Khác hẳn với không khí nhộn nhịp, đông đúc của những ngày thường nhật, để hôm nay, cảm thấy ai cũng thảnh thơi, không vội vã, mọi người như sống chậm lại, thả hồn vào chút bình yên, thư thái của tâm hồn.
Tháng 5 về, tiết trời cũng trở nên đỏng đảnh chợt mưa, chợt nắng, cái oi bức khó chịu này cũng không ngăn được bước chân của những bạn trẻ tung tăng, vui chơi sau một tuần miệt mài học tập và làm việc căng thẳng. Có những cô cậu học sinh, sinh viên, niềm vui nho nhỏ ngày cuối tuần chỉ là được sà vào lòng mẹ ôm ấp, được ăn những món yêu thích từ bếp của mẹ, bấy nhiêu thôi cũng khiến lòng ấm áp sau tuần dài mệt nhoài bên bàn học, sách vở.
(Hình minh họa)
Thật bình yên làm sao, một buổi sáng cuối tuần, bên ly cà phê thanh ngọt của quán nhỏ ven đường. Tạm quên đi những áp lực ngày thường, lòng ta chợt lắng lại để suy ngẫm về những chuyện đã qua… Bất chợt vang lên giai điệu một bản nhạc quen thuộc, gắn với chút kỷ niệm trong tôi ngày đó, dù vui hay buồn, cũng thấy lòng chùng xuống. Có những cuối tuần, không biết mình buồn hay vui, thấy không đối mặt với những bận rộn, tất bật, lại cảm thấy nhẹ nhõm. Thỉnh thoảng, tôi lại có chuyến buông xuôi ngắn về miền nào đó, núi, rừng, biển rộng, chỉ để nghe tiếng sóng rì rào, cảm nhận vị mặn của biển, để thấy lòng khoan khoái, nhẹ nhàng biết bao.
(Hình minh họa)
Hôm nay, vào một ngày cuối tuần yên ả, rảo bước quanh những con phố quen thuộc, ngỡ ngàng nhận ra người ta hẹn hò nhau, tay đan tay, trao nhau ánh nhìn thân thương, trìu mến. Bất giác nhìn xuống đôi bàn tay đơn độc, thì ra mình vẫn cô đơn từ ngày ấy…, một chút chạnh lòng, cay cay nơi khóe mắt… Mà thôi, lắng đọng một chút, buồn một chút… Ngoài kia nắng rất đẹp, nhâm nhi ly cà phê đá mát lạnh, thả hồn bên những trang sách hay, tâm hồn tôi lại thư thái, nhẹ nhàng, tận hưởng trọn vẹn một ngày cuối tuần an yên, thanh thản.
(Hình minh họa)
Mãi tất bật với cuộc sống bon chen, lo toan bộn bề, ai lại chẳng ao ước có được những ngày cuối tuần bình yên bên gia đình, bạn bè yêu quý. Ngày cuối tuần trở thành niềm vui, một chút sống chậm để thấy lòng ta thêm nhẹ nhàng hơn, để có được những cảm nhận thú vị về những điều mới mẻ, kỳ diệu xung quanh. Để cứ thế ta lại trông chờ đến những dịp cuối tuần, để tâm hồn được đắm chìm trong an nhiên và bình yên…
Anh Anh.